<<< Retour >>>

Thuở Trời Đất Khách Má Hồng mp3

Bài hát / Partition Format Pdf

Traduction française en bas de page

 

CD - Chinh Phụ Ngâm 1

Thuở Trời Đất, Khách Má Hồng

Từ câu 1 đến câu 16

Thơ : Đoàn Thị Điễm  (1705 – 1748 )
Nhạc : Quách Vĩnh-Thiện
Paris, le 5 juillet 2009 

Huong Giang

Ca Sĩ : Hương Giang

https://www.youtube.com/watch?v=hcBxv0N8yhY&list=UURuamTfHI51hDifqPxXqQ8g

 

 

Thuở Trời Đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi nầy.

Trống Tràng thành lung lay bóng nguyệt,
Khói Cam tuyền mờ mịt thức mây.
Chín tầng gươm báu trao tay,
Nửa đêm truyền hịch định ngày xuất chinh.
Nước thanh bình ba trăm năm cũ,
Áo nhung trao quan vũ từ đây.

Thuở Trời Đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi nầy.

Sứ Trời sớm giục đường mây,
Phép công là trọng, niềm tây sá nào.
Đường giong ruổi lưng đeo cung tiễn,
Buổi tiễn đưa lòng bận thê noa.
Bóng cờ tiếng trống xa xa,
Sầu lên ngọn ải, oán ra cửa phòng.

Thuở Trời Đất nổi cơn gió bụi,
Khách má hồng nhiều nỗi truân chuyên.
Xanh kia thăm thẳm tầng trên,
Vì ai gây dựng cho nên nỗi nầy.

 

CPN101 - Dans les temps du Créateur, les jeunes femmes aux joues roses.
du vers 1 à vers 16
 Texte français : Ngọc Yến & Thuỳ Dương


1 - Lorsque la guerre éclate, fait du Créateur,
Combien de dures épreuves atteignent les jeunes femmes aux joues roses.
O Ciel bleu ! Qui en êtes témoin, de là-haut,
Qui a été cause de cet état de choses ?

5 - De Trường Thành le tam-tam a secoué la lune,
La fumée, à Cam Toàn, a voilé les nuages.
L'empereur se leva, la main sur son épée,
Proclama l'état de guerre et, en pleine nuit,
Ordonna d'envoyer une armée sur le front.

9 - C'en est bien fini, cette paix de trois cents ans !
Désormais l'officier reprendra l'uniforme.
Voici, dès matines, l'envoyé impérial
Exhortant les soldats vers la route glorieuse.
Devant l'importance des affaires d'État
La souffrance privée ne compte que bien peu.

13 - En hâte l'on s'apprête, arcs et flèches au flanc,
A l'instant des adieux, la femme et les enfants
Sont autant d'entraves dont se meurtrit le cœur.
Les drapeaux flottent et le tambour gronde au loin.
La douleur des partants vers les pics de frontière
Égale la rancœur qui s'exhale des chambres.